Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

Toto lớp chồi 4

Từ 4 tuổi Toto đã đếm được đến 100 chỉ sau khi đọc bảng số có 1 lần.Không biết vậy có xem như là Toto cũng thông minh được không nữa.Hôm nào mà hỏi To là thứ mấy rồi,còn học thêm mấy ngày nữa là được nghỉ thì To cũng nói đúng phóc hết.Nhưng mẹ cũng không để ý chuyện đó lắm,mà chỉ nghĩ tại To ham chơi,mê được nghỉ ở nhà nên mới nhớ ngày.Một hôm nọ nghe To giải thích thì thấy hình như là To cũng biết tính toán đâu ra đó thật.To nói thế này:Chiều hôm nay là thứ ba,con học 3 ngày nữa là nghỉ rồi.Mẹ xem này nhé,học từ thứ hai đến thứ sáu là 5 ngày(To vừa nói vừa xòe bàn tay ra).Con học thứ hai,thứ ba rồi(cụp 2 ngón tay xuống).Vậy là còn 3 ngày nữa nhé mẹ !Qúa đúng!Anh Duy học lớp 1 còn chưa tính ra cả một bài toán đố như thế!(nói lén.hì hì.Nhà Duy có biết blog của To đâu mà sợ.)
Hôm nào đi học về mà có bài mới thì To cũng thuộc và hát lại được.Chỉ thi thoảng có bài dài quá thì mẹ mới phải dạy To đọc lại cho chuẩn,vì cô dạy cho cả tập thể nên về nhà Tô rất dễ phát âm sai vài chữ.Nhưng mà To hơi nhát,nên thuộc bài trước các bạn,về nhà hát,đọc thơ ro ro nhưng không chịu xung phong hát cho cô nghe.Mẹ mong Tô sẽ mạnh dạn hơn.
Chẳng có ngày nào mà To thích đi học cả,nhưng cũng phải đi.Nhưng chê nào là thức ăn dở, cô thì dữ. Có hôm về kể 5 bạn bị đánh,hôm thì 7 bạn bị đánh.Cô Trúc không tin là mới hơn 4 tuổi mà To có thể đếm và nhớ chính xác tên những bạn bị đánh.Nhưng có hôm Tô kể tên đến 9 bạn bị ăn roi,Măng học cùng lớp không biết đếm nhưng nghe To kể thì xác nhận là đúng.Cũng may là To và Măng chưa bị đòn.Nhưng To sợ cô giáo lắm.Có hôm về kể nghe rất tội:Bạn Bảo đánh con,nhưng con không đánh lại bạn,vì con ngoan mà.Con cũng không méc cô,vì To sợ cô sẽ đánh bạn.Nghe thương quá chừng.Có hôm mẹ đến đón con,thấy con mặt mày nghiêm trọng .Vừa thấy mẹ đến thì nói mẹ ơi con khó chịu,cho con ói nhe.Mẹ vừa gật đầu vừa chạy theo con vào toa-lét là con ói quá trời trong đó.Cô nói thấy cháu khó chịu nãy giờ mà cứ nghĩ cháu buồn vì mẹ đón trễ.Xong ra về To nói sợ ói trong lớp cô giáo la.Ra là vậy nên con cố nhịn đến khi mẹ đến.Chiều hôm nay lại một lần như vậy nữa.Mà trường của To là trường chuẩn cấp quốc gia rồi đó.Lớn rồi mà,nên To chỉ ói khi bệnh,mệt,sốt thôi.Mà mẹ hỏi nhiều người rồi thì ở trường nào cũng thế mà thôi,trừ phi là đi định cư ở nước ngoài thôi.Năm ngoái To còn kể là nếu không ngủ trưa thì cô đánh vào gan bàn chân nữa chứ,không biết có phải để phụ huynh không nhận thấy "dấu vết" không nữa.Nhưng lúc đó To 3 tuổi mà đã biết méc ba,"cô chỉ thương có mỗi mình Xuna thôi(con cô hiệu phó học cùng lớp To í)"và kể đầu duôi câu chuyện mình bị đánh vì không ngủ được ở lớp.Đến lần thứ ba thì ba To chịu hết nổi đi méc cô hiệu phó.Kết quả là cô không đánh nữa nhưng không biết cô ghét con mình hay không thì có trời mới biết!Măng thì kết luận rất hay là :mới đầu thì hiền,lúc sau thì cô nào cũng dữ hết(y như nàng dâu mới về nhà chồng vậy!hì hì)Nhưng chắc là ban giám hiệu hiểu rõ "phong cách" của từng cô,và chắc cũng không phản đối chuyện đó lắm.Vì mẹ To nhận thấy năm nào cũng vậy,cứ 1 lớp có 3 cô thì 1 cô dữ,hay đánh trẻ đi kèm với 2 cô hiền.Thật tình là mẹ To cũng hay bồi dưỡng cô giáo,nhưng chỉ vì thông cảm các cô quá cực mà lại có một mức lương quá thấp,khoảng hơn 2 triệu mà thôi.Chứ còn lấy lòng để cô ưu ái con mình hơn thì không nghĩ tới vì nếu có nghĩ thì chắc mấy phụ huynh khác nghĩ trước cả rồi,vì trường To mà đến chiều tan trường là thấy cả dãy xe từ Camry 3.0,Léxus,Mercedes đời mới nhất,BMW không thiếu thứ gi cả!Hồi đầu năm họp phụ huynh,nghe cô hiệu trưởng nói về nguyên tắc công bằng cho tất cả các cháu,thôi thì cũng tạm yên tâm,nếu cô thương thì thương cho đều,còn nếu ẻm nào có lỗi thì "uýnh" đều tay cho bọn nhỏ đỡ tủi cũng được!Đúng là AQ!

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

Những ngày mắc Rubella

Bình thường,chỉ cần sang nhà ông bà nội,đợi Duy,Măng sang là Tô đã có cả hội bạn để chơi cùng.Mấy hôm nay To bị sởi Đức nên phải cách ly,chàng mới tự lấy mấy bộ đồ chơi này ra chơi.Hình này là ngày thứ 4 rồi,chứ mấy ngày đầu,Tô sốt cao 40,41 độ không thôi,uống hạ sốt,lau mát suốt mà cứ li bì.Đã chủng ngừa rồi mà vẫn bị,tội chưa.Mẹ thì chưa chủng ngừa,nhưng chăm Tô thế này mà không bị lây thì chắc khỏi đi chích ngừa nữa rồi.
Phải nói là tội chàng ghê.Bình thường có ốm tí đỉnh,chẳng khi nào chàng quấy khóc,đòi hỏi gì cả.Nhưng lần này chàng cứ than ngứa quá trời,ba mẹ chưa xoa kịp thì đã cho tay gãi khắp người.Thành ra người đầy ban đỏ,cộng thêm vết xướt nữa,nên dung nhan chàng xuống sắc trầm trọng.Mẹ chụp cái hình kỷ niệm này,mai cho con dâu của mẹ xem nhé.








Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Chuyện đời người đàn ông một tay (Copied từ vnexpress.net,bản dịch từ tiếng Hoa của T.An)

Núi Huashan, ở tỉnh Thiểm Tây là một trong những đỉnh núi dốc đứng nhất ở Trung Quốc, với độ cao trên 2.000 mét. He Tianwu đã trèo đỉnh núi này hơn 3.000 lần trong thập kỷ qua, mang hàng hóa trên lưng để kiếm sống
Nhưng He, 48 tuổi, khác người ở sự khuyết tật của mình: ông chỉ có một tay. Cánh tay trái của ông bị mất trong một tai nạn vào năm 1992, tại một hầm mỏ nơi ông làm việc trong 3 năm trước khi vợ mất. Với hai con nhỏ và cha mẹ già cần chăm sóc, ông đã làm việc cật lực trong mỏ, cho đến khi tai nạn xảy ra. Kể từ đó, ông liên tiếp gặp thất bại trong nhiều công việc khác nhau.
He mở cửa hàng, nhưng lại sớm phá sản vì quá nhiều con nợ. Ông mở một công ty tư nhân song không thể kiếm nhiều tiền. Và dù vất vả như thế, song cái mà ông giữa lại được chỉ là những món nợ chồng chất.
Rồi He được nghe về những người phu khuân đồ trên núi Huashan, và nghĩ rằng đó là một việc làm lý tưởng. Ông đã tới vùng núi này và bắt đầu công việc mới của mình vào năm 2002.
Giờ đây, ông có thể chở 60 kg hàng hóa lên núi mỗi ngày, nhiều hơn 1 kg so với trọng lượng cơ thể mình. Ngoài ra, ông cũng làm 3-4 chuyến đi mỗi ngày tới dãy núi Azure Dragon, một trong những hành trình nguy hiểm nhất. Trong mùa đông, những chuyến đi như vậy còn nguy hiểm hơn bởi bàn tay trở nên quá lạnh giá để bám vào các dây xích.


"Tôi trông từng bước rất cẩn thận và chưa hề gặp tai nạn trong suốt 10 năm qua", ông nói với China.org.cn.
He rất yêu thích công việc của mình, và hạnh phúc mỗi khi lên được đỉnh núi, hít thở không khí trong lành tại đây. Ông dự định sẽ làm việc ở Huashan trong ít nhất 10 năm nữa.
He cũng từng đoạt huy chương vàng trong thế vận hội cho người khuyết tật năm 2009.

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

Hình Ai Cập

Gió sa mạc,lý giải phần nào cho tập quán trùm khăn đội đầu của người Ai Cập(cả nam và nữ)
Marriott Cairo ,khách sạn rộng nhất mà mẹ To từng ở ,dù kiến trúc cũng bình thường và không mang nhiều nét đặc trưng vùng-miền,không có cái duyên dáng của những ban công đầy hoa nhiệt đới như cái khách sạn ở Luxor.Thích nhất là hồ bơi rộng,cao 2 tầng kèm thác nước,nhưng đi từ phòng ở tới đó mất gần 10 phút!Có cả casino nữa,nhưng không dám vào vì sợ hết tiền về quê!Ks này chỉ trừ mấy phòng hướng ra phía kim tự tháp,giá đắt kinh,còn lại thì view xấu hoắc! Ông tua-gai nói người Ai Cập coi cuộc sống trên trần gian chỉ là tạm bợ,còn sau khi chết mới là vĩnh cửu.Có lẽ vì vậy nên pharaoh và những người trong hoàng tộc tìm cách ướp xác và xây lăng mộ hoành tráng để "xài" sau khi "chết",còn nhà ở hiện tại thì xấu kinh,y như cái hộp,chỉ để chui ra chui vào.Nhưng chắc ngày nay quan niệm thay đổi nên chỉ trừ dân chúng sống trong những chung cư cũ kỹ xám xịt,còn mấy vị giàu có ở nhà đẹp hơn hẳn!

Kim tự tháp Kheops,được làm từ một loại bê-tông đá vôi,được đổ khuôn tại chỗ chồng lên nhau,chứ không phải làm từ những tảng đá được đục đẽo và vận chuyển lên đến đỉnh.Hóa ra nó cũng không đến nỗi kỳ công như mình tưởng(làm thế thì khó hơn nhiều).Nhưng cũng phải công nhận ,người Ai Cập cổ đại thật là giỏi về thiên văn,toán học.Vì làm từ đá vôi nên sau gần 5000 năm,nó bị thời tiết khắc nghiệt nơi đây làm ảnh hưởng nhiều,lại bị trộm mất mấy phiến trên đỉnh nên chiều cao của nó giảm mất mấy mét,còn gần 150m.Du khách chỉ được phép leo cao chừng vài mét thôi,ai có gan cũng không được trèo hơn.




Tượng nhân sư Sphinx khổng lồ,kẻ canh giữ cho các ngôi đền.



Những bức tường,cột,vách khắc chữ tượng hình đầy ý nghĩa.Tourguide cũng chỉ đọc được một ít.Mua sách hướng dẫn xem thấy hay quá chừng,mắc cười nhất là cái ...king-size cũng được khắc lên tường đền,giống kiểu thờ linga của người Việt cổ.

Thành phố Luxor,nơi có nhiều hầm mộ của các hoàng hậu và hoàng tử thì khiêm tốn hơn nhiều .Mấy ổng thích kiếp sau ở riêng,vui chơi,không vợ con gì cho mệt hay sao mà ở một mình một cái kim tự tháp lớn vậy không biết!

Nếu phụ nữ Ai Cập không mập thì họ sẽ đẹp nhất thế giới,người cao,chiều dài chân ổn,với cặp mắt to đen long lanh hút hồn,mũi cao thanh tú(ít gồ và khoằm hoặc hếch như người Âu Mỹ),môi và răng đẹp,làn da nâu mịn tuyệt hảo,tóc đen mượt và dày.Nhìn chung là đẹp,hơn phụ nữ Ấn Độ nhiều.Tuy nhiên họ không có mùi thơm tự nhiên và gần như 100% phụ nữ Ai Cập(và Ấn Độ) là mập. Không phải cố tình "xoi mói",nhưng nhìn cô model trong trang phục Ai Cập cổ này thì thấy khuôn mặt quá đẹp,nhưng dáng quả lê rõ,mà vòng eo chắc cũng cỡ 90cm!

Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010

World Cup 2010

Mới đá hết vòng tứ kết thôi mà sức hấp dẫn của Africa 2010 giảm chỉ còn già nửa,bởi hai ông lớn Nam Mỹ đã phải dừng bước một cách đau đớn!
Hơi buồn,nhưng phải chấp nhận sự thật là người Đức thắng Achentina hoàn toàn xứng đáng,đường hoàng tiến vào bán kết(và rồi sẽ vô địch kỳ này?).Achentina thua toàn diện,nhà Tô không đến nỗi bất ngờ,nhưng hình ảnh một cá tính như Maradona một lần nữa phải đau buồn ở giải đấu lớn nhất hành tinh này là điều không đành lòng!Chẳng thà "cỗ xe tăng" Đức,đầy hiệu quả và mạnh mẽ nhưng lại gợi lên hình ảnh về chiến tranh lạnh lùng và tàn khốc,nhận kết quả thua thì chắc cũng chẳng có mấy người buồn!?Nguyên nhân thua của Achentina quá rõ ràng,đội tuyển đã trình diễn một điệu tango tẻ nhạt nhất từ đầu giải đến giờ,kết quả là người hâm mộ đành hát "Don't cry for me Argentina" và tiễn Maradona cùng Messi về nước!
Còn hôm trước đó,đau hơn nữa là Brazil đã thua nhanh trong hiệp 2,dù đã có một cục diện khởi đầu hoàn hảo và ghi bàn trước.Brazil hoàn toàn chiếm thế thượng phong,nhập cuộc tự tin và khiến cho cơn lốc màu da cam bị xì hơi,loay hoay tìm khoảng trống gỡ hòa!Không còn nghi ngờ gì nữa,Brazil đã trình diễn hình ảnh của một nhà vô địch,chắc chắn trong phòng thủ và sắc bén trong tấn công...Cho đến khi sai lầm cá nhân của Melo(hay vận xui của Melo) run rủi cho anh này đánh đầu phản lưới nhà,giúp Hà Lan gỡ hòa và thổi lên tia hy vọng cho The Flying Dutchmen bay lên!Khi Brazil loay hoay tìm bàn thắng để xoay chuyển tình thế,trong khi các tiền đạo lừng danh thế giới bỗng tịt ngòi thì Melo lại không kềm chế để phải nhận thẻ đỏ rời sân,dẫn đến kết cục thua đau.Có rất nhiều chữ "Nếu" được nêu ra,chỉ 1 trong những chữ "nếu" đó xảy ra thôi thì Hà Lan không thể thắng,nhưng cuối cùng,tóm lại là thần may mắn đã mỉm cười với họ.Chỉ tiếc cho công của Dunga,sau 4 năm dẫn dắt ,vực dậy một đội tuyển rệu rã ỡ WC 2006,xây dựng thành một Selecao đoàn kết và vững chải nhất từ trước đến nay,nay phải bị sa thải.
Đã định "không thèm"xem WC nữa,nhưng thôi,đành tự an ủi,nếu lần nào đội tuyển quốc gia được nhiều người hâm mộ nhất thế giới,Brazil,lần nào cũng giành chiến thắng thì chắc không ai tổ chức WC làm gì nữa!Đành coi tiếp trong hy vọng,chờ đợi sự tỏa sáng của một vua phá lưới nào đó,chiến thắng được các hàng phòng thủ ngày càng tiến bộ,mang lại những pha bóng đẹp đi vào lòng người chứ không phải là những pha đánh đầu đơn giản,đầy may rủi hay đơn thuần chỉ là những kết thúc hiệu quả và đơn giản...

Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2010

Đi bát phố











Vào TTTM Vincom mới khai trương,thấy cũng hoành tráng như ở các nước phát triển vậy,chỉ có điều hàng thời trang toàn là đồ có từ mấy mùa trước thôi.Vậy mà giá cũng trên trời!Mấy cái kiểu này mẹ Tô cắt may chừng 2,3 tiếng là ra giống y chang luôn,nên nhà Tô thường là window shopping thôi!
Đi một vòng với Tô bao giờ cũng kết thúc bằng màn ...kèm kém kem kèm kem...




Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010

Ăn hàng

Bà ngoại Tô lên chơi,để thay đổi không khí,cả nhà đi ăn phở 24(giá bây giờ đã là 60 nghìn,tô thập cẩm).Tô thì khoái cơm tấm hơn,anh chàng ăn gần hết một dĩa to đùng,xong lại còn đòi đi ăn kem tiếp!


Thứ Hai, 26 tháng 4, 2010

Họp mặt

Nhân dịp cô dượng Năm về VN,họ hàng bên nội của mẹ Tô mới họp mặt khá đông đủ thế này.





Gia đình nhỏ của bác Đức.Anh cu Tỷ mới 3 tuổi mà đã cao hơn 1 mét,gần bằng Tô luôn,mỗi ngày anh ăn đến 3 viên fromage.Mẹ Tô bắt chước,cho Tô ăn được vài bữa Tô đã ngán,lắc đầu says "No" rồi!





Hai mẹ con dì Xíu nè,fashionable chưa?Ba Tô nói, nhìn giống minh tinh hollywood ghê!
Sơ sơ có 32 người đi thôi hà!Bữa tiệc kết thúc bằng một màn cụng ly champagne vui vẻ(free) mà mẹ Tô đã kiên quyết đòi bằng được nhà hàng phục vụ(có trong chương trình khuyến mãi nhưng bị giấu!).












Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

Chủ nhật,ăn gì?


Món này rất ư là Việt Nam,dễ ăn.
Công thức của mẹ Tô,mai vợ Tô tham khảo nhé :
1 lon gạo tám thơm
20 củ hành tím nướng,lột vỏ(giúp cháo thơm,không tanh mùi lòng)
1 quả tim
2 quả cật
300g gan heo
nửa ký xương đuôi hoặc sườn già
1 cái lưỡi
dồi trường
hành ngò,rau răm,gừng,ớt,chanh
Chuẩn bị:
Nấu nước sôi,cho ít muối,hành,gừng đập giập và lưỡi vào.Đợi 5 phút,vớt lưỡi ra,cạo rửa sạch cho hết mùi hôi.
Tim,gan,cật xắt lát mỏng 3mm,dồi trường cắt xéo 2cm.
Nấu:
Rang gạo hơi vàng.Cho 4-5 lít nước sôi vào nồi gạo.Thêm 3 thìa muối,20 củ hành tím đã nướng vào.Cho tiếp xương heo,lưỡi vào.Đun sôi nhẹ,khoảng 20 phút sau,lấy đũa xuyên thử vào lưỡi,thấy đi qua dễ dàng là đã chín.Vớt lưỡi ra,nhúng ngay vào tô nước đá,sẽ giúp lưỡi giòn và không bị đen.Vì gạo đã rang nên lúc này đã có thể tắt lửa,đậy kín nắp nồi cháo thêm khoảng 20 phút nữa là cháo và xương nhừ.Nêm thêm ít đường và bột ngọt để điều vị(Lưu ý bột ngọt monosodium glutamate được khuyến cáo dùng dưới 2g/ngày/người).Nếu trong nồi cháo,soup,nước dùng chịu khó cho thêm 1kg củ cải trắng thì không cần cho thêm đường,bột ngọt gì cũng tuyệt hảo rồi).
Lúc nào sắp ăn thì xắt lưỡi từng lát mỏng,bắt bếp đun sôi lại cháo,dùng vá lỗ trụng tim,gan,cật,dồi trường vào nồi cháo cho vừa chín tới.Rải ít giá sống dưới đáy tô;múc cháo,xương heo vào tô,rải tim,gan,cật,dồi trường lên trên.Rắc hành ngò,tiêu,gừng lên chốc.Dọn dùng nóng với muối tiêu chanh,ớt,mắm gừng,mắm tôm tùy khẩu vị.
Tips:
Hầm cháo với xương đuôi hoặc sườn già sẽ ngọt nước và ít bị béo hơn so với sườn non.
Dùng nồi inox phải dùng loại có đáy thật dày,hoặc phải để lửa nhỏ,không được khuấy thì sẽ không bị khét đáy.
Đừng dùng phèo để nấu vì nếu nấu để phèo ngon thì...không đảm bảo vệ sinh(chỉ vừa chín tới,giòn và không dai thì không đủ diệt vi khuẩn,giun sán bên trong)
Cũng có thể cho tim,cật,dồi trường cả cái to vào luộc chín rồi mới vớt ra xắt,nhưng sẽ không ngon bằng xắt mỏng,ăn tới đâu trụng tới đó.
300g hành tím xắt lát mỏng cho vào chảo dầu sôi liu riu,khoảng 1o phút vớt ra để nguội sẽ vàng giòn,thơm,cho vào cháo,soup,bún,bánh bèo,bột lọc rất ngon.
Thịt,lưỡi,rau củ luộc xong cho vào tô nước đá cho nguội rồi mới để ráo lại thì sẽ giòn và giữ được màu sắc.
Nếu không sợ dầu mỡ bẩn thì có thể mua quẩy chiên về măm măm cùng với cháo lòng rất hợp!
***Vui vui:Lần này Toto đòi múc thêm đến lần thứ tư mới chịu ngưng!

Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010


Sau bao ngày huấn luyện,giờ Tô có thể đánh răng tương đối đúng kỹ thuật nên mẹ có thể cho Tô tự đánh răng vào buổi sáng,còn buổi tối thì sau khi Tô tự chải răng,mẹ phải chải thêm 1 phút nữa để làm sạch hết thức ăn thừa còn bám trên răng sữa.
Chuyện tập đánh răng của Tô cũng khá kỳ công.Hồi nhỏ thì rơ miệng bằng gạc,nước sạch hoặc nước muối sinh lý.Có răng sữa thì chải bằng bàn chải silicon.3 tuổi thì tập dùng bàn chải với kem dành cho trẻ em,nhưng Tô khoái ngọt quá nên cứ nuốt.Thế là mẹ phải chải với kem cay,để cho Tô biết đấy cũng là kem,nhưng không ăn được.Sau vài ngày Tô đã hiểu ra là phải nhổ.Đến lúc đó mới chuyển sang kem ngọt trở lại.(Trẻ em nên dùng kem riêng,ít kích ứng và ít fluoride hơn).Mỗi lần chải răng cho Tô là phải kể một câu chuyện cho Tô nghe,nhân lúc Tô há mồm ra mà nghe thì tha hồ chải.Ví dụ như:"Có hai con sâu cùng đi qua một chiếc cầu,sâu đen và sâu trắng,không con nào chịu nhường con nào,sâu đen kéo sâu trắng một cái,sâu trắng đẩy sâu đen một cái...Thế là cả hai con cùng rơi tùm xuống miệng Tô.Thế là mẹ dùng bàn chải chà hai con sâu cho sạch,vậy là không con sâu nào có thể làm đau răng Tô được nữa.Xong rồi,giờ Tô súc miệng và phun sâu ra ngoài nào!!!"

Vị chay

Đây là vài món chay dễ ăn,dễ làm:dưa cà pháo(hơi đen vì vớt ra hơi lâu),canh mướp với nấm rơm,gỏi cuốn chay,hoành thánh chay và tráng miệng với bánh chuối.
Gỏi cuốn:nhân củ sắn,cà rốt,nấm rơm xắt sợi,xào với boa-rô và được gói cùng với các loại rau thơm,xà lách,đậu phộng rang.Nước chấm ngon nhất là tương đậu nành,ít đậu phộng rang xay nhuyễn đun sôi,thêm ớt tùy thích.Để tiết kiệm thời gian,ở đây dùng bơ đậu phộng,thêm ít tương đen(loại dùng ăn phở) rồi thêm nước sôi,khuấy đều.
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Dưa cà:cà pháo phơi hơi héo(1 ngày nắng),rửa kỹ.Đun nước muối đường loãng,để nguội,thêm củ hành đập giập,đổ vào keo cho ngập cà.Để đến ngày thứ 3 là ăn được,càng để lâu càng chua,nên có thể cho vào tủ lạnh ăn dần(cà lúc nào cũng phải ngập nước thì mới không bị thâm).
Canh:cho tí xíu dầu ăn vào nồi,cho boa-rô vào đảo cho thơm(ăn chay thì chống chỉ định với hành tỏi),xào nấm rơm.Đổ nước vào,đun sôi,cho mướp vào,nêm nếm,nhắc xuống,rắc ngò rí lên mặt.
Bánh chuối:chuối xiêm chín,xắt lát,cho vào khuôn xen kẽ với ruột bánh mì ngâm sữa tươi.Không cần thêm đường.Cho vào lò nướng ăn rất thơm,cũng có thể cho vào xửng hấp,nhưng phải thêm ít bột.Nếu hấp thì có thể ăn kèm với nước cốt dừa thắng với ít muối,đường,bột gạo.
Hoành thánh chay:nhân có thể làm từ tất cả các loại nấm:nấm mèo,nấm rơm,nấm hương,cà rốt băm nhuyễn,xào với ít muối,đường.Gói nhân với lá hoành thánh,xong đem chiên hoặc hấp,nấu với nước dùng đều được.
Cũng có thể làm thêm một đĩa xà lách xoong,nấm rơm xào cà chua rải lên chốc,thêm ít dầu giấm nữa là được.

Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010

Chọn sách

Chiều,đi ngang một nhà sách trên đường Nguyễn thị Minh Khai,nhìn thấy biển giảm giá 40% nên ghé vào,định mua truyện thiếu nhi về tối đọc cho Tô nghe,vì một đống truyện cũ Tô thuộc gần hết rồi.Nhưng chỉ mua được một quyển truyện cổ Andersen để dành tặng em Phi An,đền bù cho phi vụ áo dài khăn đóng mua nhầm hôm tết.(Tô đã có tập truyện này rồi).Còn phần của mẹ Tô là một mớ như hình trên đấy!Mấy quyển này đều là sách yêu thích của mẹ Tô hai chục năm về trước,giờ cũng còn ở quê,nhưng giấy rất xấu và hơi có mùi mốc.Dù tốn một ít tiền,nhưng đọc lại sách còn thơm mùi giấy mới vẫn thấy thú vị hơn lên ebook.Nhìn mớ sách này là biết trình độ,sở thích của mẹ Tô 20 năm trước :chủ yếu là truyện ly kỳ,một chút kinh dị(nhiều là tối không dám tắt đèn đi ngủ luôn-ngủ một mình từ bé),một chút tình cảm,không có cái gì cao siêu,hàn lâm,nghiên cứu cả-báo hiệu 20 năm sau trở thành người không có đam mê làm khoa học!Kết luận:Hãy nói cho tôi bạn thích đọc gì,tôi sẽ biết bạn là người như thế nào.

Trịnh Công Sơn-Một cõi đi về


Học bơi


Nghe ông bác nói :"Có phúc thì biết lội,có tội thì biết trèo" nên cả nhà nhất trí cho Toto đi học bơi cùng Duy,Măng. Chỉ sau 1 tháng học bơi(hồ bơi khách sạn Đệ Nhất gần nhà,cùng chỗ tổ chức lễ cưới tại Sgòn của ba mẹ Tô),chỉ với 1 thầy kèm 1 trò từ 4 đến 5 giờ chiều,Toto đã biết bơi ếch và bơi sải rồi!Vậy là giỏi hơn mẹ luôn.Theo đúng tiến độ này thì Toto sẽ biết tất cả các kiểu bơi trước khi mẹ đi học ở Hà Nội.Mẹ Toto cũng biết bơi 2 kiểu,nhưng là bơi ngữa và bơi...chó vì không biết thở nước, do hồi nhỏ tập bơi bằng cách ôm một khúc thân cây chuối cho nổi rồi cứ thế mà đập chân.(Bơi chó là bơi giống ...mấy chú chó bơi đó bà con,đầu cứ ngóc lên khỏi mặt nước,chân thì vẫy vẫy,vừa chậm vừa xấu.Hình như xưa giờ ai ở miền Tây cũng đều tập bơi như vậy hết,nên đi nghỉ mà thấy ai bơi giống mình thì 99% là đồng hương!Còn hồ bơi này chỉ có thầy mà không có HLV nữ nên mẹ Tô không chịu học đâu,thà lâu lâu đi biển bơi chó còn hơn!)