Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

HỌC TIẾNG ...ĂN


Tô đọc chăm chú chưa.Đi tàu cũng đọc suốt.

Anh Tô (ai mà gọi là em Tô thì ảnh không thèm trả lời đâu nhé,suốt ngày đòi mẹ sinh em bé để Tô được làm anh Hai!) bắt đầu làm quen với tiếng Anh vài tháng nay.Tuy anh chàng rất thích đọc sách và cũng có trí nhớ tốt,nhưng khả năng phát âm thì í ẹ lắm.Chữ nào dễ thì anh đọc tốt,chứ còn không thì...Ví dụ như :con rắn-snake thì anh đọc là sờ-nách(nghe rùng rợn chưa?thật ra đấy là một trong những sở thích kỳ cục của anh chàng,mãi chưa bỏ được),cá sấu-crocodile thì anh đọc là cô-rô-đai.tiếng Anh thì bảo là tiếng Ăn,con hổ-tiger thì đọc là xái-gơ. Kiểu này ba Tô phải kiếm cái học bổng đi Mỹ cho Tô bám càng máy bay đu theo một thời gian thì nói mới hy vọng thay đổi về chất được,nói theo kiểu triết học ấy mà.Trí nhớ của anh cũng khá đặc biệt,nghĩa là cái nào thích thì nhớ còn không thích thì ...thôi(hì,nói vậy cũng nói).Một cuốn truyện tranh khá dày,gồm năm câu chuyện,vậy mà chỉ nghe có 3 lần là Tô đã đọc lại vanh vách.Ba mẹ Tô ngồi nghe mà cứ sướng rung đùi,quên,chỉ có mình ba Tô rung đùi thôi!Một câu vọng cổ bằng tiếng Anh trên Youtube hát thoáng qua mà Tô thuộc và hát lại liền hai câu,ai nghe cũng cười muốn vỡ bụng:"I don't know what to do.No car ,no job,no money, no home".Vậy mà có những từ khó,nói cả chục lần mà Tô vẫn không nhớ.
Đọc sách nhiều và cũng do di truyền cái sự mồm mép của...mẹ nên Tô nói dễ gây cười lắm.Mời mọi người tham khảo nhé.
Tình huống 1:
-Ba:Tô không ngoan,ba không thương Tô nữa đâu!
-Tô:Nhưng mà Tô vẫn thương ba!
-Ba:Thôi ba không cần đâu !
-Tô:Nhưng mà Tô cần !(người Nam gọi nói vậy là lý sự cùi bắp)
-Ba:Thôi không cần !
-Tô:Nhưng mà Tô đã đem lòng yêu ba!(giống hoàng tử đem lòng yêu Lọ Lem vậy đó,ha ha,ai mà ba mươi mí tuổi đầu mới có được người đem lòng yêu,còn giận sao nổi !)
Hì.Hai cha con nói chuyện với nhau mà lâm li đến nỗi câu nào mẹ Tô cũng phải bỏ dấu chấm than mỏi tay luôn.(Dấu chấm than thì phải nhấn thêm phím Shift mới gõ được ,mỏi hơn chứ sao nữa)
Khi nào đi đâu mà không nghe Tô nói chuyện thì có nghĩa là Tô đang ăn hoặc là Tô mắc cỡ(cái này mới càng giống mẹ nha).Tình huống 2:Chuyện là một hôm Tô đi ăn tiệc:
-Tô:Mình tặng quà gì vậy mẹ?
-Mẹ:Mình mừng thôi nôi em bé của bác Tịnh.(hai ba mẹ của bé là bác sĩ chuyên khoa Nhi tình thương mến thương đỡ đầu của Tô)
-Tô:Hoan hô...
-Chú ,em bác Tịnh,khen:Tô đẹp trai quá hà.
-Tô:Ba Tô mới đẹp trai,còn Tô xấu hợm à.(Hì,một lần khiêm tốn...làm ba Tô muốn bể mũi luôn).Một lúc sau,nhân lúc giải lao giữa các món ăn,Tô hỏi tiếp:Sao sinh nhật(con đã nghía thấy một cái bánh sinh nhật to đùng rồi,đã thổi nến xong từ trước) của em bé mà ai cũng ăn,chỉ có mình em bé không ăn vậy mẹ?
-Mẹ:Vì em bé còn nhỏ chưa ăn được những món này.Nghe vậy Tô liền nhanh chóng kết thúc món cuối,nhảy xuống đất,và quỹ đạo của Tô từ lúc đấy là hình ellipse mà tâm là...cái bánh. Mỗi lần đi qua đi lại là anh quẹt một miếng kem cho vào miệng liếm.Khi mẹ la bánh của em bé thì Tô bảo:A,em bé chưa biết ăn mà(ý là em bé không ăn được mà mời Tô đến,Tô ăn thì là chí lí rôì).Không biết vì nghe lý lẽ của Tô hay vì thấy tay ảnh dính kem mà bà nội em bé vội bảo: Để bà cắt bánh cho con nhé.Một miếng bánh to bự được Tô thanh toán hết,kèm với một ly nước ngọt(đi ăn mà,mẹ phải nhượng bộ tí,kẻo ai cũng nói mẹ ...ác!).Sau đó 45 giờ,Tô bị đau bụng,nôn ói ,sốt nhẹ ,chẳng ăn ngủ được gì cả .Khuya ,khi ba mẹ đã không còn khả năng chiến đấu nữa thì Tô tự ngồi dậy cầm thau ói,mỗi 15 phút ói một lần,xong tự lấy giấy lau miệng.Nằm gối thấp Tô thấy không ổn,tự tìm tư thế giảm đau cho mình bằng cách kê cao gối.Tội ghê.Chẳng biết lý do là tại nước ngọt,tại mấy viên nước đá,tại lấy tay quẹt bánh mà không rửa tay kỹ hay gì nữa.Làm ba mẹ một phen hú vía !Tức cười là khi ba đưa tay khám bụng Tô để tìm điểm đau thì Tô bảo:thôi,ba đừng có ấn!Tô dùng đúng từ chuyên ngành y khoa mới hay chứ.Đến lượt mẹ khám thì Tô kêu đau ở đúng điểm Mc Burney,là ...ối ,có khả năng ...viêm ruột thừa!Nôn oí mà không đi tiêu,không có gas,ba áp vô bụng nghe làm sao mà bảo không có nhu động ruột(không có ống nghe),vậy là cũng có khả năng tắc ruột.Ôi,ngoài khả năng ngộ độc thức ăn ra thì còn có đến mấy thứ nữa,vậy là bế đi bệnh viện Nhi đồng nhờ siêu âm bụng trước,nếu có tình nghi gì thì làm thêm mấy xét nghiệm khác.May là chỉ ngộ độc thức ăn.Sau 2 tuần tẩm bổ,Tô đã gần lấy lại phong độ rồi.
Tình huống thứ 3:Hôm nay mẹ vừa trong phòng thay đồ ra ,Tô liền tấm tắc một hơi luôn:Trời ơi,mẹ đẹp quá hà!Lại đây cho Tô hôn cái nào.Chụt chụt.Rồi,vậy mới đúng là mẹ của Tô chứ !!!(ủa,vậy chứ mặc đồ xấu thì không phải mẹ của Tô à,nhưng dù sao vẫn thấy ...sướng.Kiểu này ba Thắng bảy chục năm nữa mới theo kịp Tô,lúc nào cũng lờ lớ lơ,khi nào khen là biết đang...xạo.Khai thiệt là mẹ Tô đang mặc cái quần jean lớn gấp ba lần số tuổi của Tô,với một cái áo thun rất ư là bình thường).Tiếp theo là mẹ mặc đồ đẹp đi đâu vậy,đi siêu thị à,nhớ mua sữa chua men sống giống của Cà-rốt cho con nhé.Mẹ vốn không thích cho Tô uống cái đó lắm,vì rất chua,dù đã có rất nhiều đường và lại đựng trong hũ nhựa,mà mẹ Tô thì chỉ thích thức ăn đựng trong đồ thủy tinh hoặc sứ trắng thôi,nên ăn yoghurt mẹ làm từ sữa tươi không đường vẫn hơn.Nhưng dặn dò kiểu này thì mẹ hết đường từ chối!Ba mẹ vẫn hay nói,khéo sau này Tô sớm có bồ chứ không ê sắc như ba với mẹ ngày xưa.
Mỗi khi ba hoặc mẹ lỡ bị đau hay muỗi cắn thì ôi,tội nghiệp ba/mẹ quá hà.Tiếp đó là lấy dầu xoa,ôm vỗ về và hôn nữa.Thương Tô nhiều lắm,tất nhiên là thương nhiều nhất những lúc Tô ngoan.Ráng ngoan nhiều nhé con!




1 nhận xét:

Unknown nói...

hihi, anh chang nay leo mep ghe luon, me ma con chet nua huong chi may em To nhi :)

Ma To suong qua, moi lan bi gi duoc den 2 BS kham cho. Lai con chua ong noi, va ban cua ba me nua, thich ghe.